Dượng Chín trả lời trong khi bàn tay vẫn còn xoa nắn đầu vú Linh :
– Có gì đâu mà sợ, Dượng thương mà.
Linh vừa rợn người sung sướng vừa mắc cở, nàng muốn lớn tiếng kêu lên cho Dượng Chín sợ mà buông ra, nhưng đồng thời lại cảm thấy tiếc nuối cái cảm giác đê mê ngây ngất mà đây là lần đầu tiên trong đời nàng được hưởng.
Tuy vậy, Linh vẫn nói để che đậy lòng ham muốn bắt đầu dâng lên mãnh liệt trong lòng nàng :
– Thôi!…. Dượng để con vô lãnh báo đi, trễ rồi Dượng ạ.
Giờ phút này có lãnh vàng Dượng Chín cũng không ham, chớ đừng nói chi đi lãnh báo, nên Dượng Chín đáp liều :