– Xí, có mời ko á, ko dìa bả cạo đầu khô. Trang ghẹo Thành lắm hắn hơi quê nhưng hắn giả lã lại.
– Em nói quá, quỹ đen có xíu, hehe.
– Xí rùi hết quỹ đen quỹ đỏ đổ thừa tụi em là tụi em méc bả đó. Trang đè lun làm Thành á hự cái họng.
Tôi bên này thấy vậy cũng vui nên bảo Trang bớt ghẹo. Mấy món ăn ỡ quê được cái phải chờ, nhưng hàng tươi, do phải làm thịt rồi nấu nên 20 30p là bình thường, sẵn chờ món thì 3 đứa tâm sự mỏng.
– Xù anh xong em lên Bến Tre làm công nhân với chị X, đi vừa kiếm tiền vừa né anh. Trang bộc bạch.
– Uh anh hiểu, thời đó còn ngu còn khờ, haiz hơi ỷ lại nên anh vậy, anh cũng biết xưa anh làm nhiều cái hơi ố dề thật. Thành nói khá biết lỗi.
– Về sau ngẵm lại, lại sợ, sợ thấy em, sợ quê, sợ đủ thứ. Thành tiếp tục bài tỏ, mặt khá bí xị, nhưng đéo quên dòm xuống váy Trang.
– Giờ thì sợ vk, haha. Trang cười to vui vẻ chọc lại.
– Thôi, em bớt ghẹo chú Thành, ai cũng có lúc sai, người ta ngẫm lại rồi hiểu mới quý, em cứ vậy. Tôi cứu Thành xíu.