cùng tôi về phía trước. Đi ngang qua một cái ghế dài, cô kéo tôi ngồi xuống. Cả hai chúng tôi đều im lặng, không khí có vẻ có chút căng thẳng bối rối, tôi lặng yên nhấm một ngụm beer rồi lại nhìn cái đèn nhấp nháy qua bóng cây, cô Hồng cũng vậy. Lon beer rất nhanh hết, tôi buồn tay bóp cái lon kêu rộp rộp, làm cô quay sang nhìn tôi. – Sau chuyện hôm trước, cô rất hay nghĩ đến cháu, cô cố không nghĩ đến nó luôn ùa về. Tôi thấy nhột nhột, cả.